Bãi giữa là cái tên phiếm chỉ dải đất nhỏ nhô lên giữa dòng sông Hồng nằm ngoài đê, đoạn dưới gầm cầu Long Biên, chỉ cách trung tâm Hà Nội vài trăm mét. Cạnh chốn phố thị, ốc đảo trù phú này lại yên bình như một vùng quê miền đồng bằng Bắc Bộ được phủ xanh bởi những ruộng chuối, bãi ngô, các vườn rau củ và các loại gia súc, gia cầm được nuôi thả sống tự nhiên.
Tôi thi thoảng ra đây chơi sau những bộn bề công việc, vì muốn thoát khỏi sự ồn ào thường nhật, vì muốn tìm một chút tĩnh lặng hoặc cảm giác phiêu lưu cho riêng mình trong quỹ thời gian hạn hẹp. Qua thời gian, tôi tự nhiên gắn bó với nơi này và những người ở đây cũng không hay đã gắn bó với tôi từ khi nào. Ngoài vùng đất được nông dân thuê để trồng trọt, chăn nuôi còn có các đường giao thông, sân bãi trống phục vụ cho các hoạt động thể thao rèn luyện sức khỏe được chính người dân chung tay xây dựng.
Hình như nhiều người ra đây, cũng như tôi, mong muốn tìm được khoảng không gian tĩnh lặng trong tâm hồn hay đơn giản là để được vẫy vùng, hoà mình vào sông, tìm lại phần nào đó của ký ức tuổi thơ còn bỏ ngỏ. Có người vô gia cư ra đây tìm nơi dựng lều tạm, có người ra lao động vì kinh tế gia đình, có người lại bỏ sau lưng cuộc sống tiện nghi để ra đây sống cùng mây trời sông nước. Vô vàn lý do nhưng khi đối diện với thiên nhiên, đối diện với con nước lớn ấy dường như con người ta thấy được những cảm xúc yên bình, một chỗ gọi là nhà để trú ẩn sau những giông bão cuộc đời.