Makét 02

Ones To Watch: Phương Vũ

Phương Vũ là một thực thể kì lạ. Đầu trọc lốc, trong 3 năm bị đuổi khỏi 3 trường, và luôn có một kho chuyện để kể từ chuyến đi xuyên Việt 3 triệu hay đám bạn quen từ giới nhảy hiphop, độ xe. Từ ngoài nhìn vào, Phương là chủ cửa hiệu quần áo Nirvana streetwear và người luôn sát cánh bên icon thời trang Plaaastic để đưa ra những hình ảnh dị hợm được đầu tư kĩ lưỡng. Matca trò chuyện với Phương về chuyện làm việc với “người nổi tiếng”, cảm hứng cho những ý tưởng kì quặc và những bức hình chụp film ngẫu hứng như chính bản thân cậu.

Phuong Vu in black T-shirt.

Tại sao Phương lại không thích bị coi là chụp cho “người nổi tiếng” (Plaaastic)?
Vì khi làm việc thì chất xám là của hai bên. Mình và con Nhi (Plaaastic) nhận đồ từ các hãng, nghĩ cùng nhau, lên ý tưởng, tìm địa điểm,… đó là quá trình sáng tạo song song và mình muốn được công nhận điều đó hơn là người chỉ chụp ảnh cho con Nhi. Từ lúc mình quen và chụp cho con Nhi mình không biết nó nổi tiếng đâu, chẳng quan tâm lắm. Lúc đầu gặp nó là ở chợ hàng thùng Đông Tác, đi ăn nem chua rán với nhau, xong nó kêu là không có ai chụp ảnh, nên mình nhận chụp thôi.

© Phuong Vu
© Phuong Vu
© Phuong Vu

Tại sao lại là ảnh thời trang – hay Phương có coi ảnh mình là ảnh thời trang hay không?
Mình không định nghĩa đó là ảnh thời trang. Mình chụp ảnh để đưa cái tôi của mình ra. Mình đến với nhiếp ảnh chỉ đơn giản là cách đây hai năm, ông thầy dạy nhảy hip hop tự dưng tặng cho cái Canon 60D, bảo đúng một câu là “Máy này sẽ có ý nghĩa với mày hơn”. Chứ không phải là mình chủ động lựa chọn nhiếp ảnh để theo đuổi.

Mình rất bừa, rất cảm tính, chỉ đơn giản là cảm thấy như nào thì chụp như thế.

© Phuong Vu

Phương chia sẻ thêm về quá trình làm việc với nhân vật / người mẫu, làm sao để họ hiểu và thực hiện theo ý tưởng của mình?
Mình thích chụp những người mình đã quen, đã tìm hiểu từ trước rồi. Mình đã từng chụp dịch vụ với người mẫu và thấy không “đúng” lắm. Với người lạ chưa tiếp xúc bao giờ thì người ta sẽ làm theo kiểu người ta, mình làm theo kiểu của mình, không khớp nhau.

Với mình, nhiếp ảnh là phương tiện giao tiếp. Mình lên ý tưởng rồi sẽ chọn nhân vật từ đám bạn của mình, xem đứa nào có tính cách hợp với chủ đề ấy. Vì mình thích nhiều thứ, nhảy hip hop, độ xe… nên quen được nhiều người từ các “giới”. Hoặc thấy đứa nào hay hay trên đường thì chạy ra làm quen.

© Phuong Vu

Film 35mm và polaroid có phải là công cụ yêu thích của Phương?
Không hẳn. Chụp film có thể một phần vì mình biết rất ít về photoshop nên muốn ảnh ra phải “thô”. Không quan trọng máy nào, chỉ đơn giản là mình chọn công cụ phù hợp với tinh thần bộ ảnh và với không gian chụp. Nó chỉ là công cụ thôi.

© Phuong Vu
© Phuong Vu
© Phuong Vu

Cái gì truyền cảm hứng cho Phương?
Mình tìm cảm hứng cho việc chụp ảnh từ những thứ xung quanh trong cuộc sống chứ không phải từ những nhiếp ảnh gia khác.

Mình rất thích đi du lịch. Và lấy cảm hứng rất nhiều từ điện ảnh, ví dụ như tư duy của David Fincher hay sê ri phim Mr. Robot.

Nhảy hip hop. Mình coi việc đi nhảy là cách để nâng khả năng chụp ảnh của mình. Mình có vướng mắc gì khi chụp ảnh thì sẽ đi nhảy, sau đó khi quay lại cầm máy thì tư duy của mình cũng khác đi. Mình cảm giác những gì mình thích khá tương đồng nên mình làm nhiều thứ để chúng hỗ trợ nhau. Chụp ảnh là giao tiếp, là không gian, là khoảnh khắc, để đưa bản thân mình ra nhiều hơn. Hip hop cũng gần như vậy.

© Phuong Vu
© Phuong Vu
© Phuong Vu

Phương Vũ đang là sinh viên năm nhất khoa Ảnh báo chí trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội. Kết nối với Phương qua Instagram cá nhânInstagram cửa hàng Nirvana streetwear.

Ones To Watch là một chuỗi bài giới thiệu những nhiếp ảnh gia tiềm năng tại Việt Nam thuộc tất cả các thể loại nhiếp ảnh qua một cuộc trò chuyện ngắn. Nếu bạn muốn đề cử bất kỳ ai hoặc chính bản thân mình cho Ones To Watch, đừng ngại nhắn cho Matca biết qua Facebook, hashtag #matcaotw hoặc hello@matca.vn.